Hoàng đế cuối cùng của Đế quốc La Mã là Romulus Augustus. Ông đã trị vì vào cuối thế kỷ thứ 5 và chỉ cai trị trong vòng 1 năm trước khi bị lật đổ bởi Odoacer, một tướng quân người Germanic. Việc lật đổ này đánh dấu sự chấm dứt của triều đại Tây La Mã và khởi đầu cho thời kỳ Trung Cổ.
Ông sinh vào khoảng 460-461 và trị vì từ tháng 10 năm 475 đến tháng 9 năm 476. Ông được đặt tên theo các vị hoàng đế tiền nhiệm của mình, Romulus là tên của nhà sáng lập thành Rome, còn Augustus là danh hiệu của các vị hoàng đế đầu tiên của La Mã.
Romulus Augustus trở thành hoàng đế khi mới chỉ mới 16 tuổi, sau khi cha mẹ ông qua đời. Trong thời gian cai trị của ông, đế chế bị suy yếu và bị xâm chiếm bởi các bộ tộc người German. Cuối cùng, ông bị Odoacer - một tướng quân người Germanic - lật đổ trong một cuộc đảo chính vào năm 476. Sau khi bị phế truất, ông sống sót và được cho phép nghỉ hưu với một khoản tiền hậu hĩnh. Nhiều nhà sử học cho rằng sự kiện này đã đánh dấu sự kết thúc của đế chế La Mã phương Tây và khởi đầu cho thời kỳ Trung Cổ.