Alexander Fleming (1881-1955), một nhà khoa học người Scotland, được coi là người đầu tiên phát hiện ra kháng sinh penicillin - loại kháng sinh đầu tiên và quan trọng nhất trong lịch sử y học. Năm 1928, trong khi ông đang nghiên cứu vi khuẩn staphylococcus aureus, ông đã phát hiện ra rằng một dòng vi khuẩn này đã bị tiêu diệt xung quanh các nấm Penicillium notatum.
Fleming đã thu được một mẫu của nấm này và xác định rằng chất được sản xuất bởi nấm có thể tiêu diệt vi khuẩn. Sau đó, ông đã tách chất penicillin ra từ nấm và tiến hành nghiên cứu về tính chất và ứng dụng của nó. Năm 1945, penicillin đã được ứng dụng rộng rãi như một loại kháng sinh để điều trị các bệnh nhiễm trùng.
Phát hiện của Fleming đã thay đổi hoàn toàn việc điều trị bệnh nhiễm trùng và mang lại một cuộc cách mạng trong lĩnh vực y học. Vì đóng góp của ông, Fleming đã được trao giải Nobel Y học vào năm 1945.