Tên gọi "Himalaya" trong tiếng Sanskrit có ý nghĩa là "Núi tuyết" hay "Nhà của Tuyết". "Hima" có nghĩa là "tuyết" và "Alaya" có nghĩa là "nhà" hoặc "nơi". Tên gọi này được cho là xuất phát từ sự gợi nhớ đến vẻ đẹp tuyệt vời của dãy núi Himalaya với những ngọn núi cao trắng phủ tuyết.
Núi Himalaya là một dãy núi dài khoảng 2.400 km nằm ở phía bắc Ấn Độ và phía tây nam Trung Quốc, chia cắt địa lý ở Bhutan, Nepal và Pakistan. Đỉnh cao nhất của núi Himalaya là đỉnh Everest, với độ cao 8.848 mét.
Núi Himalaya có một hệ sinh thái rất đa dạng, bao gồm rừng nhiệt đới ở độ cao thấp, rừng khô và bán khô ở độ cao trung bình và cả vùng tuyết vĩnh cửu ở độ cao cao hơn. Ngoài ra, núi Himalaya cũng là nơi sinh sống của nhiều loài động vật quý hiếm như linh dương sa mạc, báo tuyết, gấu tuyết,...
Núi Himalaya cũng có một vai trò rất quan trọng trong văn hóa và tôn giáo của khu vực này. Đây được xem là nơi linh thiêng và các ngôi chùa các đền đài được xây dựng ở địa điểm này. Ngoài ra, núi Himalaya còn thu hút rất nhiều người đến đây để leo núi và khám phá vẻ đẹp tự nhiên tuyệt vời của nó.